tôi, mông nhúp nhíu liên hồi, miệng thở dồn, ứ hứ… người run lên. Tôi vội ôm chặt em: – Em, từ từ đã. Em nhấp mạnh nhanh hơn. Tôi vội bấu hai mông em, ghì lại không cho em nắc. Miệng rít khẽ: – Em ngừng lại không anh ra là em dính bầu đấy. Em nghe vậy vội ngưng lại, nhưng bên dưới vẫn nhúp nhíp thêm mấy cái. May quá, tôi đã kịp kìm lại. Chỉ cần em nắc thêm chục cái nữa là tôi phun ngay trong em. Em nằm gục trên bụng tôi, mặt úp lên một bên ngực tóc ngắn lòa xòa phủ hết mặt. Ôm em như thế vuốt