chốn sâu thẳm của thân thể ả đàn bà, làm toàn thân ả giật nẩy như bị trúng đạn. Ả thở hắt lên rồi rũ người ra… còn Sung ta cũng thê thảm không kém, đôi chân hắn run lên bần bật làm hắn ta té ngồi xuống đất và thở dốc, trống ngực đập thình thình. Bao nhiêu tinh lực hắn dồn hết cho ả giờ đây thân xác mệt mỏi rã rời cũng một phần nào rong ruổi đường xa cả ngày hôm nay nữa làm cho hắn bơ phờ thảm não hơn. Người đàn bà nguýt hắn với đôi mắt tinh quái: – Sao đấy? Thỏa mãn chưa nào hả ông tướng? Hắn