lửa, cặp mắt hắn láo liên tìm một chiếc xe ôm dưới một bóng cây râm mát sau khi xua tay từ chối những gã taxi miệng lưỡi oang oang chèo kéo. Dưới một gốc cây phượng vĩ với những chùm bông đỏ chói nghe tiếng ve sầu rền rĩ râm ran trời đất, một ông chú chạy xe ôm bận một bộ đồ công nhân đã sờn vai đang mơ màng nhả khói thuốc. Thằng Đán tới trước mặt chú ta mà ngập ngừng hỏi: “Chú ơi, cháu muốn chú chở cháu tới Bình Chánh được không chú?” Ông chú xe ôm giương đôi mắt mỏi mệt nhìn hắn từ đầu